Mọi sự trên đời “tốt – xấu” chẳng rạch ròi. Cùng một sự việc, đối với người này là tốt, nhưng người khác lại cho là xấu. Vậy nên có thể nói rằng, vui hay buồn, sướng hay khổ, tất cả đều chỉ phụ thuộc vào một niệm của cái tâm này.
Bạn có biết rằng mọi việc, mọi hoàn cảnh tốt xấu đều do tâm sinh? Phật gia có câu: “Tốt xấu xuất từ 1 niệm”. Con người kể từ khi nhận thức được mọi việc, sẽ có khái niệm “tốt” và “xấu”. Họ dựa trên cảm tính để đánh giá mọi thứ theo hai khái niệm này. Tuy nhiên vấn đề nằm ở chỗ chúng ta dựa vào đâu để đánh giá một sự việc là tốt hay xấu?
Cuộc sống là muôn hình muôn vẻ, có cái nhìn ngoài tưởng là tốt, có hoàn cảnh trông khá thoải mái bình an, nhưng trên thực tế chưa chắc đã hoàn hảo. Hoặc có những tình huống bạn cho rằng xấu và “kém may mắn”, nhưng nếu nhìn sâu hơn, biết đâu bạn lại thấy chưa hẳn đã vậy.
Mọi đánh giá và nhận xét đều phụ thuộc và cái tôi chủ quan trong tâm bạn, nhưng hãy thử nhìn rộng và sâu hơn một chút, bạn sẽ thấy rằng, nhiều khi tốt và xấu khó mà phân biệt.
Dưới đây là những tình huống rất đời thường giúp bạn hiểu được phần nào lý lẽ trên, và biết đâu lại khiến bạn cảm thấy lạc quan, tự tin hơn trong mọi hoàn cảnh mà ban đầu bạn cho là “xấu”.
Một hướng dẫn viên du lịch đang tác nghiệp thì nghe khách phàn nàn: “Con đường phía trước thật xấu, lắm ổ gà, làm sao mà đi nổi đây?”.
Rồi khách đua nhau cùng phàn nàn và không muốn bước tiếp. Thấy vậy, hướng dẫn viên vẫn mỉm cười và nói rằng: “Thưa quý vị, con đường phía trước chính là đại lộ nổi tiếng chỉ dành cho các vị vua chúa và quý tộc ngày xưa, ai bước đi trên đó thì sẽ trải nghiệm được cảm giác tuyệt vời mà chỉ hoàng tộc mới có được thôi ạ”.
Nghe thấy vậy du khách lập tức dừng phàn nàn, hăm hở bước nhanh tới con đường vừa bị chê trước đó, họ thậm chí còn chụp ảnh và đăng trên mạng xã hội để khoe về di tích lịch sử ấn tượng này.
Một vận động viên thua trong trận đấu, cảm thấy nản lòng, xấu hổ và nhụt chí. Mấy tháng sau người này giải nghệ vì mất hết niềm tin vào bản thân, coi như gặp vận rủi.
Tuy nhiên có một vận động viên khác cũng thua cuộc, nhưng anh không hề nản lòng. Trong lúc thi đấu anh biết được điểm mạnh và điểm yếu của đối thủ. Về nhà anh quyết tâm rèn luyện để có thể bắt được điểm yếu đó và chế ngự điểm mạnh. Lần tới, anh đã thắng cuộc và đem lại vinh quang cho bản thân cũng như người nhà.
Một người đàn ông đi lạc đường do không lắp thiết bị định vị trong xe hơi. Sau đó anh đã hỏi một vài người chỉ đường cho mình để thoát khỏi cái “mê cung” này. Mất hơn một tiếng anh mới đến đúng điểm mình cần tới. Tuy nhiên anh lại không hề bực dọc hay phàn nàn vì tiếc tiền xăng, tiếc thời gian. Anh cảm thấy hài lòng vì mình vừa khám phá ra một tuyến đường mới, phát hiện thêm điểm thú vị và gặp được những người thân thiện, tốt bụng.
Trên sa mạc hoang vu dưới ánh nắng mặt trời gay gắt, có hai lữ khách ở đó. Họ chỉ còn mỗi người nửa bình nước để vượt qua đoạn đường dài đầy khó khăn ở trước mắt.
Một người than thở trong thất vọng: “Chúng ta chỉ còn chừng này nước, mà phía trước là đâu chẳng biết, chắc sắp chết rồi”. Và cứ như thế người này buồn bã, chán nản, cuối cùng thực sự bỏ cuộc mà bị chôn vùi trong sa mạc.
Người còn lại cảm thấy vẫn còn may mắn vì còn tận nửa bình nước, anh cho rằng đó đã là tốt lắm rồi, và quyết tâm đi về phía trước để tận dụng cơ may này. Cuối cùng anh đã thoát khỏi sa mạc nóng bỏng, nhờ sự lạc quan trong khó khăn mà không phải ai cũng có được.
Như vậy tốt xấu quả thật do tâm sinh. Mọi việc, mọi hoàn cảnh xảy ra với mỗi con người thực chất không hẳn là tốt hay xấu, nó phụ thuộc vào cách nghĩ của họ.
Nếu bạn luôn suy nghĩ theo hướng lạc quan thì hoàn cảnh sẽ bớt khó khăn hơn. Tuy nhiên với đôi chút chưa vừa ý, bạn đã vội nản lòng, bi quan thì chắc chắn khó khăn sẽ càng chồng chất.
Mọi thứ đều có hai mặt, tốt và xấu, chỉ cần chúng ta luôn nhìn vào mặt tốt đẹp, chúng ta sẽ thấy được rằng cuộc sống này luôn chứa đựng những điều tuyệt vời, cho dù đó không hẳn là ánh nắng rực rỡ hay tiếng chim hót líu lo mỗi sáng.
Nguồn: Tinh Hoa